Chuyển ngữ: Lạc Băng
***
Không biết là do lúc này đang ở công ty, dưới ánh ánh mắt sáng ngời của một đống nhân viên, hay là do thuốc của Trịnh Trạch Thi đưa có hiệu quả mà Trịnh Thiên Dã không hề xảy ra xung đột với Quách Tử Chính, chỉ hừ lạnh một tiếng, lôi La Phi vào trong thang máy, đi xuống dưới.
Trái tim La Phi vẫn còn treo ở lưng chừng, không dám nói tiếng nào, liền thành thật đi bên cạnh anh.
Cô sợ Trịnh Thiên Dã, trước kia hay nổi cáu linh tinh cô sợ, hiện tại lại thấy anh im lặng kỳ lạ như vậy, lại làm cô càng sợ hơn, bởi vì cô không biết im lặng như vậy là có ý gì nữa.
Phương hướng của Trịnh Thiên Dã tới là bộ phận La Phi làm việc, văn phòng vốn dĩ đang có chút ồn ào, nháy mắt liền im lặng tức thì.
Có lẽ đây là một ngày đáng buồn nhất cho bộ phận thiết kế, chỉ trong vòng mười phút ngắn ngủi, boss đã xuất hiện đến 2 lần, làm cho tất cả nhân viên trong bộ phận đều phải nếm mùi vị phập phòng lo sợ là gì.
Có điều khi chứng kiến Trịnh Thiên Dã kéo tay La Phi cùng tiến vào, tuy rằng sắc mặt hai người hình như không tốt cho lắm nhưng hẳn là không vì chuyện hôm nay mà chia tay.
Trịnh Thiên Dã hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt xung quanh, liền trực tiếp kéo La Phi tới bàn làm việc, ý bảo cô ngồi xuống
La Phi từ lúc đi hai tầng lầu xuống đây, đến thở mạnh cũng không dám, nghe anh bảo, tự biết vâng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-tuong-cuong/468987/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.