La Dật quay đầu, nhất thời không cười nổi. Nói đùa, chính là nhân vật phản diện La Hào bị hắn ngang chân ngày hôm qua.
La Hào cười ha ha, mà các thiếu niên dòng chính đứng cùng với hắn mang theo ánh mắt rất khác nhau. Có một số phản ứng y hệt La Hào, cười lớn mang theo giọng điệu mỉa mai, trào phòng, có một số lại nhíu đầu lông mày, sau đó không còn quan tâm. Mà có một số căn bản liếc mắt nhìn hắn cũng không thèm, trực tiếp quay đầu nhìn chỗ khác.
- Xem ra thức ăn nô tài của La gia chúng ta cũng có thể thúc đẩy chiều cao... Ha ha...
La Hào cười to, đám thiếu niên đứng bên cạnh hắn trào phúng giống như đang xem hài kịch, cả đám nhìn La Dật đều phá lên cười ha ha.
La Dật và nô bộc cùng ở, cùng ăn, điều này chuyện mà tất cả mọi người đều biết.
Ngày hôm nay La Hào đã không còn vẻ chật vật giống như ngày hôm qua, một thân trang phục lông hồ ly tuyết trắng, thắt lưng treo ngọc bội sáng ngời, cộng thêm vẻ bề ngoài có chút tuẫn lãng, mới nhìn lướt qua, thực sự có bộ dang liệt vào phái đoàn công tử thiếu gia.
- La Hào, ngươi nên có chừng mực!
Đám người này đang cười đến vui vẻ, đột nhiên xung quanh vang lên một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng. Tiếng cười im bặt, ánh mắt đám người cười đến xán lạn đều di chuyển về chỗ thanh âm phát ra.
- A, La Băng Vân, phải sao, ngươi muốn xuất đầu giúp hắn?
Người nói chính là một thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-cuc-dinh-phong/1510692/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.