Rầm rầm...
Một thương tiếp nối một thương, Lâm Minh không ngừng công kích.
Vách tường không gian kịch liệt chấn động, các vết rạn lần lượt lóe sáng rồi lại lập tức biến mất, đến đó trở nên dừng lại mấy giây, đến cuối cùng, vết rạn cũ chưa mất đi, vết rạn mới đã được sinh ra.
Vết rạn càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc hơn!
Trong những công kích này, Lâm Minh càng lý giải về Không Gian ý cảnh tinh thâm hơn!
Khi vết rạn dày đặc đến mức nối với nhau, chỉ nghe rắc một tiếng, giống như tiếng thủy tinh vỡ vụn, không gian lồng giam rốt cuộc bị Lâm Minh công kích hoàn toàn sụp đổ!
Khi không gian sụp đổ, rất nhiều lực lượng không gian ầm ầm lao ra, các mảnh vỡ không gian vỡ nát cũng không biến mất, mà ngược lại còn bị cuốn vào trong dòng chảy lực lượng không gian, hình thành cơn gió lốc không gian ẩn chứa vô số mảnh vỡ không gian.
Bình thường thì các cơn gió lốc không gian mà Lâm Minh gặp phải thì đều là do do lực lượng không gian đơn thuần hình thành, tuy rằng cuồng mãnh, nhưng nếu thực lực mà đủ, còn lý giải sâu đối với Không Gian ý cảnh, cũng có thể tự bảo vệ được mình trong gió lốc không gian.
Nhưng lần này, mảnh vỡ không gian được dung nhập vào trong cơn lốc không gian, lực phá hoại cực kỳ khủng bố!
Hơn nữa, Lâm Minh còn lờ mờ cảm giác được thời gian trong vùng không gian này cũng trở nên vặn vẹo, nếu không thể thích ứng được thời gian lực này, chỉ cần sai một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-cuc-thien-ha/2624277/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.