Lâm Minh, Long Nha đồng thời đứng trước vách đá dựng đứng bậc cuối cùng Phong Thần Đài, ngẩng đầu nhìn lên, vách cao vạn trượng, thẳng lên tận trời.
Nhìn một bậc cuối cùng của Phong Thần Đài, trong lòng Lâm Minh trào lên một cảm giác hào hùng!
Một ngày kia, có lẽ hắn có thể tìm đến Phong Thần Đài chân chính, đi cảm thụ ý cảnh 33 tầng trời hư vô mờ mịt kia.
Lâm Minh có một loại cảm giác, ý cảnh 33 tầng trời ẩn chứa một loại bí mật nào có của đạo lý trời đất, chính mình muốn trèo lên đỉnh võ đạo, nếu như không thể hiểu được đạo lý trời đất hùng vĩ nhất, là không có nửa phần hy vọng.
Đúng lúc này, Long Nha mở ra Tam Sinh Đồng, ở trong tầm nhìn của hắn tất cả năng lượng hỗn loạn trên Phong Thần Đài đều in ngược rõ rành rành.
Hắn rất nhanh liền nhìn chuẩn một con đường năng lượng hỗn loạn ít nhất, đứng dậy nhảy mạnh một cái!
Ở không trung, thân thể Long Nha không ngừng biến hóa tư thế, thậm chí điều chỉnh phương hướng, dùng diện tích chịu lực nhỏ nhất để xuyên qua dòng năng lượng hỗn loạn.
Hắn giống như én biển bay trong bão táp, ngay cả gió lốc và sấm sét vô cùng dày đặc cũng có thể dễ dàng né tránh, xuyên qua.
Bốp!
Long Nha một tay bắt lấy Phong Thần Đài, cú nhảy này cao mười trượng!
- Thật lợi hại. Bậc thứ 33 Phong Thần Đài, nhảy cao mười trượng!
Ngay từ đầu, mượn đất bằng nhảy lên, độ cao có thể nhảy vọt là cao nhất, về sau sẽ càng ngày càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-cuc-thien-ha/2624908/chuong-1257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.