Tầm nhìn mông lung dần rõ ràng.
Đập vào mắt Thánh Mỹ là hang động ngầm tối tăm.
Liên tục mấy lần, nhân vật rối loạn, hoàn cảnh biến ảo khó dò khiến ngươi . . . Không phân rõ trước mắt là cơn mơ hay hiện thực.
Ta đang . . .
Thánh Mỹ chợt nhớ ra điều gì, toát mồ hôi lạnh.
Thánh Mỹ hét lên:
- Hài tử của ta!
Hai tay Thánh Mỹ ấn bụng.
Thánh Mỹ vốn đã tuyệt vọng, nhưng khiến nàng sửng sốt là sờ bụng mình thì cảm nhận một lũ dao động sinh mệnh bị phong ấn đè ép, chỉ mình nàng cảm nhận được, rất yếu ớt.
Luồng dao động như chồi non chôn dưới mảnh đất, tuy non nớt nhưng vẫn cố gắng trưởng thành.
Tuy nhiên trên chồi non có một tầng phong ấn nhạt như tảng đá to đè chặt con đường trưởng thành của nó.
Thánh Mỹ trải qua các loại cơn mơ, cảm nhận dao động sinh mệnh con trẻ, phong ấn lạnh băng trên dao động sinh mệnh.
Khoảnh khắc đó người Thánh Mỹ run rẩy, lệ tràn mi.
- Hài tử của ta!
Vẫn còn đó!
Thánh Mỹ ôm bụng mình, ngực phập phồng kịch liệt, tình cảm như thủy triều vỡ đê hoàn toàn bộc phát ra.
Tìh cảm này bị đè nén mấy vạn ăm.
Trong thời gian mấy vạn năm đó Thánh Mỹ luôn cao cao tại thượng, là nữ thần lạnh lùng không ăn khói lửa nhân gian. Giờ phút này, Thánh Mỹ chỉ là một tiểu nữ nhân yếu ớt bất lực tỏa ánh sáng mẹ hiền.
Thánh Mỹ có thể không có gì hết, hoặc nên nói nàng vốn chẳng có gì, nhưng nàng không thể lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-cuc-thien-ha/2626353/chuong-2375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.