Ba người tiến vào tiệm, Dịch Phong mỉm cười, vẫy tay với cô bé:
- Tiểu muội muội, lại đây, ca ca mời ngươi ăn mì được không?
Cô bé ngẩn ngơ, nhìn Dịch Phong cười tươi, cuối cùng cô bé đi từng bước một đến gần.
Cô bé tới gần Dịch Phong, ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy trong suốt như suối, đơn thuần nói:
- Ca ca, muội nhìn ra được huynh là người tốt.
Dịch Phong mỉm cười nói:
- Ha ha ha! Thật ngoan, vậy ca ca mời ngươi ăn mì. Nào, ngươi đói rồi, mau ăn đi.
Dịch Phong đẩy tô mì trước mặt mình tới gần cô bé. Cô bé ngần ngừ một lúc, cuối cùng không ngăn được mùi mì thơm phức hấp dẫn, bưng bát to húp sùm sụp, nhai nhồm nhoàm.
Dịch Phong thầm than một tiếng, nhìn từ bản chất thì Đấu Vân Tinh này là thế giới lạnh lùng mạnh ăn thịt yếu, còn nhiều người nghèo khó. Thành thị phồn hoa không thể che giấu bi kịch của kẻ yếu, chuyện ỷ mạnh hiếp yếu không phải xa lạ. Hắn tuy không tự nhận mình là quân tử cái gì đó nhưng giúp đỡ được một chút hắn lại cảm thấy vui vẻ.
- Ha ha! Tiểu muội, ăn chầm chậm một chút, đừng để nghẹn.
Cô bé này đói lả, nhanh chóng ăn hết tô mì không còn một giọt. Dịch Phong cười cười, kêu chủ tiệm liên tục bưng mì lên. Thoáng chốc, cô bé ăn hết một mạch mười tô mì. Dịch Phong có chút sợ hãi, nhưng nhìn bộ dạng kiểu "ta đây vẫn xơi được tiếp" của cô bé thoáng hiện lên nét kinh dị.
Cô bé xoa cái bụng no căng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-dau-tinh-khong/401555/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.