Kỳ hạn đến ngày quyết đấu với Hàn Vân Sơn là ba ngày, cũng vì chuyện này mà Dịch Phong bắt tay ngay ngồi xuống, xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyện.
Lúc hắn mở mắt ra thì trời đã khuya.
Tu luyện gần nửa ngày, đấu khí trong đan điền đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Cảm giác trạng thái của cơ thể một chút, Dịch Phong trầm ngâm vung tay phải lên. Ngay lập tức, một hắc động to như cái đĩa đang không ngừng xoay, mang theo hơi thở cổ xưa lẳng lặng phiêu phù trước mặt Dịch Phong.
Đây là lực lượng tinh hoa mà Dịch Phong đoạt được từ Thao Thiết, hay cũng có thể coi đó là một hồi truyền thừa, thôn phệ chi lực. Hắc động đen như mực xoay tròn như một vòng xoáy nhỏ, tản ra một cỗ lực lượng như muốn cắn nuốt cả thiên địa, vô cùng tham lam, khiến không gian xung quanh như vặn vẹo.
Dịch Phong lâm vào suy tư, hắn mới tìm hiểu được một chút da lông của cỗ lực lượng đáng sợ này. Tựa như kẻ mù đường, hoàn toàn chưa tìm ra phương pháp vận dụng cỗ lực lượng này một cách triệt triệt để để.
Dịch Phong chau mày, thầm thở dài: "Thứ này uy lực không tầm thường, tiếc là ta mới chỉ vận dụng được một chút lực thôn phệ, nó quá mạnh mẽ, với tu vi hiện giờ của ta thôn phệ được một cành cây cũng đã là không tệ a."
- Phong ca, huynh còn chưa đi ngủ à?
Thanh âm thanh thúy của Mạc Tuyết cất lên. Nàng ngáp dài một cái, lộ vẻ ngái ngủ.
- A, đây là thứ đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-dau-tinh-khong/401572/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.