Trời ơi, ngực thật là đau.
Trực giác đầu tiên khi Hướng Tiểu Vãn tỉnh lại, chính là nửa người dường như đang bị cái gì cắn, liên tục không dứt truyền đến cảm giác đau.
Nàng chớp mắt, chậm rãi mở ra ——
Vậy mà vừa nhìn, nàng hoàn toàn ngây dại. Trước mắt là tình huống thế nào, đầu một tiểu quỷ đang nằm ở ngực của nàng, miệng cắn ngực của nàng, đang... bú sữa sao?
Trời ạ, bú sữa?
Nàng... nàng có sữa sao?
“A...” Tiếng thét chói tai tựa như heo bị chọc tiết từ trong miệng Hướng Tiểu Vãn phát ra, thanh âm kia lớn đến mức rung động đến toàn bộ phạm vi bán kính mấy trăm mét.
Tiểu quỷ kia vốn là không hút được sữa đang buồn bực cực độ, lại bị Hướng Tiểu Vãn bất thình lình thét chói tai dọa cho sợ đến cả kinh, chỉ thấy đôi mắt ti hí của nó xấu xa nháy mắt, sau đó dẹp cái miệng nhỏ nhắn, oa một tiếng khóc lớn lên.
“Oa a... Ô ô ô...” Tiếng khóc kia, so với tiếng thét chói tai của Hướng Tiểu Vãn càng khiến người chú ý hơn.
Hướng Tiểu Vãn còn chưa kịp sửa sang lại y phục, liền bị tiếng khóc của tiểu tử này dời đi lực chú ý, tỉ mỉ quan sát tiểu quỷ mới vừa rồi cắn ngực nàng.
Vừa nhìn đến, nàng sợ hãi kêu lên lần nữa.
Trời ạ, dáng dấp tiểu quỷ này rất yêu nghiệt, khuôn mặt nhỏ bé trắng noãn thật là tinh xảo, còn có đôi mắt to đang rơi lệ kia khiến tâm người xem cũng bị nhéo theo, nhìn bộ dạng khóc lóc của nó, Hướng Tiểu Vãn cảm giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1703184/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.