Lời nói của Độc Cô Sương giống như là đạn khói, trong nháy mắt khiến hai người kia bị chấn động.
Thượng Quan Dạ không vui nhíu mày, từ trong lời nói của Độc Cô Sương, hắn nghe ra Tuyết công tử này thích hắn. Thân là nam nhân, hắn bình sinh hận nhất loại tình cảm này, Tuyết công tử đáng chết này lại dám ngay trước mặt Sương nhi đối với hắn như vậy, xem hắn không hung hăng dọn dẹp hắn ta thế nào.
Hả, không đúng, sao phản ứng của Sương nhi kịch liệt thế này, giống như đang ghen.
Chẳng lẽ phát hiện ra Tuyết công tử này, kích phát tình yêu của Sương nhi đối với hắn, nếu thật là như vậy, vậy hắn sẽ xử lý Tuyết công tử này thật tốt mới được, nói không chừng thông qua Tuyết công tử này, hắn có thể thấy rõ nội tâm chân thật của Sương nhi, mà Sương nhi cũng có thể nhìn rõ ràng nội tâm chân chính của mình.
Tuyết công tử này, hình như cũng không phải rất khiến người ta chán ghét.
Tuyết công tử nhíu chặt chân mày, quay đầu lại không vui nhìn chằm chằm Độc Cô Sương. “Vô Song cô nương, tại hạ luôn luôn kính nể người, xin đừng nói ra lời làm tại hạ xem thường người như thế.”
Hừ, lại dám hủy hình ảnh của hắn trước mặt Dạ, tuy nói hắn YY với Dạ, nhưng cũng không thể nói ra ngay trước mặt người trong cuộc, thật mắc cỡ.
Tuyết công tử vốn có thần thái trong trẻo lạnh lùng, lúc này thần sắc càng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Độc Cô Sương.
Độc Cô Sương ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Dạ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1703524/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.