Clary toàn thân choáng váng, như thể toàn bộ không khí đều bị hút ra khỏi căn phòng. Cô cố lùi lại nhưng loạng choạng và đập vai vào cửa. Nó phát ra một tiếng rầm, và Jace cùng cô gái tách nhau ra.
Clary đứng im. Cả hai đều đang nhìn cô. Cô để ý thấy cô gái có mái tóc đen thẳng tới vai và vô cùng xinh đẹp. Những cúc áo sơ mi trên cùng đã mở, để lộ chiếc áo lót ren. Clary cảm thấy như sắp sửa nôn.
Bàn tay cô gái sờ lên cái áo, nhanh chóng đóng cúc lại. Cô ta có vẻ không vui. “Xin lỗi,” cô ta nhăn mặt nói. “Cô là ai?”
Clary không trả lời - cô đang nhìn Jace, người đang nhìn cô một cách ngờ vực. Da anh không còn chút màu sắc, vì thế quầng thâm đen quanh mắt càng rõ. Anh nhìn Clary như thể đang nhìn vào nòng súng.
“Aline.” Giọng Jace không hề ấm áp hay có sắc thái. “Đây là em gái anh, Clary.”
“À. À.” Gương mặt Aline thư giãn thành một nụ cười có chút ngượng ngùng. “Xin lỗi! Xin lỗi đã gặp em trong tình huống này. Xin chào, chị là Aline.”
Cô ta tiến vầ phía Clary, vẫn mỉm cười, chìa tay ra. Mình không nghĩ mình chạm nổi vào cô ta, Clary kinh tởm nghĩ. Cô nhìn Jace, người có vẻ đang đọc biểu cảm in trong đôi mắt cô; không cười, anh nắm lấy vai Aline và nói gì đó vào tai cô ta. Cô ta có vẻ ngạc nhiên, nhún vai và và lẳng lặng đi ra cửa.
Vậy là trong phòng chỉ còn Clary và Jace. Ở đây với một người vẫn đang nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-bong-dem-3-thanh-pho-pha-le/2251156/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.