411. Nhiệm vụ đặc thù (xong): "Đừng vội đau khổ. Cậu nói cho bọn tôi biết đi... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Edit: Ry
Yết hầu khẽ chuyển động.
Đôi mắt trong bóng tối trở nên u ám hơn.
Giới Chu Diễn rung động, tim đập nhanh, đau nhói. Đủ loại cảm xúc kì diệu giao hòa, hóa thành dấu vết chân thật, thân thiết cọ xát với cơ thể Nguyên Dục Tuyết.
"Nguyên Dục Tuyết..." Hắn khe khẽ gọi, dùng giọng nói quen thuộc gọi tên cậu. "Thế giới này..."
Có vẻ Giới Chu Diễn định tiết lộ thông tin quan trọng, nhưng hắn mới mở miệng, không gian xung quanh bỗng xảy ra biến động.
Những tiếng răng rắc rất nhỏ vang lên, giống như khi núi lửa chuẩn bị phun trào, dung nham chuyển động khiến mặt đất nứt ra. Âm thanh ấy nhỏ, lại khiến người ta bất an...
Là tiếng không gian đang vỡ vụn.
Sắc mặt Giới Chu Diễn lập tức lạnh như băng.
Hắn nắm tay Nguyên Dục Tuyết, sự thân mật này càng khiến hắn không nỡ buông, nhẹ nhàng nắn vuốt.
"Nguyên Dục Tuyết." Giới Chu Diễn đột nhiên nói: "Xem ra 'nó' không muốn tôi nói cho cậu. Cậu muốn ra khỏi đây không?"
Đôi mắt đen láy xinh đẹp của thiếu niên chăm chú nhìn vào giao diện đang lơ lửng trước mặt. Hàng mi cong và khuôn mặt tuyệt trần được màn hình phủ lên một lớp ánh bạc, khiến vẻ đẹp càng thêm sáng trong động lòng người, hút hồn vạn vật.
Nguyên Dục Tuyết ngây ra, nãy giờ không lên tiếng, mãi tới khi Giới Chu Diễn hỏi thăm, thiếu niên mới nhẹ nhàng đáp: "Có."
Vừa rồi giao diện hệ thống đột nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-hinh-nguoi/1451103/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.