Bệnh viện Đế Thành
Liễu Trang Như được đưa thẳng vào phòng cấp cứu.
Bên ngoài, hai mắt Ứng Khiêm đỏ ngầu ngầu, sắc mặt vô cùng tệ
Kỳ Vũ ngồi ở dãy ghế chờ đối diện phòng cấp cứu không ngừng khóc thút thít
Nhìn thấy sự bi thương của cậu bé, Ứng Khiêm cố gắng bình tĩnh, anh bước đến đau lòng ngồi xuống bên cạnh Kỳ Vũ, bàn tay khẽ đưa lên xoa đầu con trai
"Con có thể nói cho ba nghe đã xảy ra chuyện gì không?"
Kỳ Vũ ngẩng mặt lên, nước mắt vẫn chảy ròng ròng bên đôi gò má nhỏ, cậu bé vừa nói vừa khóc
"Lúc con đang nghe mẹ đàn thì có hai người đến, mẹ bảo con gọi hai người họ là ông bà ngoại. Nhưng con nghĩ không phải đâu ba"
Ứng Khiêm nhíu mày, sắc mặt đanh lại khó hiểu. Kỳ Vũ nhân lúc đó đã nói với anh "Ông đó và mẹ nói chuyện một lúc thì ông ta tháo dây thắt lưng ra không ngừng đánh vào người mẹ, nếu thật sự là ông bà ngoại thì sẽ không đánh mẹ như thế"
Nghe Kỳ Vũ kể như vậy, Ứng Khiêm mở trừng mắt, đôi lông mày lập tức cau lại, hai bàn tay siết chặt lại đến nổi cả gân xanh
"Sau đó thì ông ta gọi hai người đàn ông to khỏe vào rồi bắt con và mẹ lên xe. Cuối cùng khi đến nơi thì con nhìn thấy rất nhiều đứng ở bên ngoài, mẹ theo bọn họ đến một nơi gọi là Từ đường, bọn họ cùng nhau mắng chửi mẹ rất nhiều, sau đó bọn họ đưa mẹ ra ngoài rồi không ngừng ném đá vào mẹ. Con nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-khieu-goi-muon-ca-the-gioi-biet-anh-yeu-em/83354/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.