Ngụy Bách lắc đầu, sau đó búng tay một cái, mấy chùm tia sáng màu đen lập tức bắn vụt ra.
Phía dưới, bốn con thú lập tức bị giáng đòn nghiêm trọng, tiếng thú gầm thê lương vang vọng, tất cả bọn chúng ngã xuống mặt đất, hơi thở thoi thóp.
Đối mặt với thế công của người đứng đầu Điện Tông, chúng hoàn toàn không có sức mạnh chống cự.
“Hôm nay không ai cứu được ngươi.” Ánh mắt Ngụy Bách thật lạnh nhạt, nhìn Lâm Lăng bị nhốt trong không gian vặn vẹo, bàn tay bỗng siết chặt.
Sau đó, không gian vặn vẹo kia lập tức căng chặt, sức mạnh đáng sợ kia như muốn ép hắn thành thịt nát.
Thân xác long hóa hung hãn của Lâm Lăng đột nhiên rạn nứt dưới lực kép đến từ không gian, bắt đầu ứa máu ra...
Xèo xèo!!
Không gian dần dần vặn vẹo.
Nhìn như bằng phẳng, nhưng trong đó lại tràn ngập một sức mạnh vô hình đáng sợ cực đoan, không ngừng đè ép thân thể Lâm Lăng.
Ngụy Bách cũng không nóng lòng gi ết chết Lâm Lăng, giống như đang chấp hành một hình phạt treo cổ, dùng cảnh này làm răn đe, để các thế lực khác biết kết cục khi gây chuyện ở Hắc Ám Điện Tông sẽ thê lương đến mức nào.
Đau đớn khiến Lâm Lăng bắt đầu phát ra tiếng gào rống trầm thấp. Dưới sức ép của không gian vặn vẹo này, xương cốt cả người hắn vang lên răng rắc, máu tươi thấm ra từ những cái vảy đã tan nát, thẩm ướt đỏ rực cả thân thể.
“Tiểu tử này chết chắc rồi.”
“Chứ còn gì nữa, tông chủ đại nhân mạnh như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1148889/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.