Lâm Lăng lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là dùng máu của hai cha con giả các ngươi để tế quan tài của tứ đệ ta!”
Nói xong, Phệ Long Kiếm thoáng hiện trong tay hắn, thân kiếm sắc bén tràn ngập khí đen nhàn nhạt.
“Cha con giả?”
Trong mắt Ngô Phong hiện lên một tia nghi ngờ, đột nhiên quay về hướng Viêm Hoằng Nghị bên cạnh.
Nghe thấy lời này, trái tim Viêm Hoằng Nghị lộp bộp nhảy dựng. Đặc biệt là khi nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của Ngô Phong, trong lòng hắn càng kinh hoảng.
Nếu để lão già này biết được sự thật, không cần Lâm Lăng ra tay thì với thủ đoạn tàn độc của Ngô Phong, kết cục của hắn ta cũng sẽ thảm không nỡ nhìn.
“Cha, tiểu tử này muốn châm ngòi ly gián, đừng trúng kế của hắn.”
Viêm Hoằng Nghị vội vàng lên tiếng, sau đó dùng ánh mắt oán độc trừng Lâm Lăng.
“Đúng không? Xem ra tiếng ‘Cha’ này của ngươi cũng gọi càng ngày càng thuận miệng.” Lâm Lăng lạnh lùng cười: “Cắn nuốt linh hồn, đoạt xá thân xác, sau đó giả mạo thân phận trà trộn vào Hắc Ám Điện Tông, mưu kế rất không tồi.”
Thấy Lâm Lăng thật sự vạch trần mọi chuyện, Viêm Hoằng Nghị nóng nảy.
“Nói năng bậy bạ, tình cảm hai cha con chúng ta sâu đậm, sao lại bị ngươi châm ngòi!” Hắn ta cố trấn định, mặt đỏ tai hồng nổi giận quát về phía Lâm Lăng.
“Cáo già, có lẽ ngươi nằm mơ cũng không ngờ được.” Lâm Lăng lại không để ý đến Viêm Hoằng Nghị, chỉ nhìn về phía Ngô Phong và châm chọc: “Đứa con mà mình dồn hết tài nguyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1148911/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.