“Tốt nhất an phận một chút, nếu không loại bỏ tư cách đến Điện Tông của các ngươi!” Chấp sự áo trắng trung niên lạnh nhạt nhìn về phía Lâm Lăng và Tưởng Vân, trực tiếp đưa ra mức độ xử phạt.
Nghe vậy, Tưởng Vân hơi biến sắc, vội vàng gật đầu.
Lâm Lăng vẫn rất thản nhiên, không kiêu ngạo không nịnh nọt.
Nếu thật sự có người muốn tiếp tục gây chuyện, hắn sẽ không để mặc người ta hà hiếp. Cái gì mà tư cách đến Điện Tông, đối với hắn thì tôn nghiêm của bản thân mới là quan trọng nhất!
“Viêm cung chủ, người của khu Nam đều đã đến đông đủ, có mở ra Truyền Tống Trận chưa?” Sau đó, chấp sự áo trắng trung niên chuyển mắt nhìn về phía Viêm Tâm Nguyệt và dò hỏi.
Nhìn thái độ có vẻ rất khách sáo.
“Cung chủ?!”
Nghe thấy xưng hô này, những người trẻ tuổi tài năng ở đây đều nhịn không được mà hít hà một hơi, họ vốn cho rằng, với độ tuổi của Viêm Tâm Nguyệt thì cũng giống như bọn họ, là người ưu tú được Điện Tông lựa chọn.
Nhưng nghe xưng hô cung chủ này, hình như là nhân vật lớn có địa vị ở Điện Tông?!
Tưởng Vân trực tiếp ngây dại, nhớ tới sự mong ước vừa rồi, lập tức giật mình đến biến sắc.
Lúc này trên mặt bọn Lâm Lăng và Tần Vũ cũng hiện lên chút kích động kinh ngạc, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm vào Viêm Tâm Nguyệt.
Hiển nhiên họ cũng cảm thấy rất chấn động đối với thân phận cung chủ của nàng!
“Không phải như các ngươi nghĩ đâu, sư phụ thấy ta thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1149107/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.