Một ánh sắc lạnh xẹt qua, trên cổ Mạnh Hậu lập tức hiện ra một vết máu.
Kịch độc kết hợp với vết cắt cổ, hắn ta đã hoàn toàn mất đi tất cả chiến lực, trực tiếp ngã xuống mặt đất, đôi mắt chưa nhắm lại đột nhiên nhìn thấy ở cửa mật thất xuất hiện một bóng người.
Hắn cũng không xa lạ gì cách ăn mặc của người này, rõ ràng là người dự thi của học viện Thiên Diễn trước đó gặp cửa cầu thang.
“Sao lại... Là hắn?!”
Mạnh Hậu hoảng sợ, dán chặt mắt vào Lâm Lăng.
Ở cửa mật thất, Lâm Lăng khom lưng nhặt Hạo Thiên Huyền Bổng lên, cảm nhận được dao động năng lượng mênh mông ẩn chứa trong đó, hắn âm thầm gật đầu.
Sau đó Lâm Lăng đi vào trong nhà, nhìn Mạnh Hậu đang thoi thóp nằm trong vũng máu, lạnh nhạt nói: “Vũ khí này thật sự không tồi, vất vả cho ngươi.”
“Ngươi...”
Nghe thấy lời này, Mạnh Hậu lập tức không lên hơi nổi, hắn ta hoàn toàn mất đi hơi thở trong cảm xúc kinh giận đó.
Mãi đến chết, hắn ta vẫn khó tin được mình lại bị ba con động vật nhỏ bé kia ám sát. Mà chủ mưu thật sự lại là người dự thi của học viện Thiên Diễn mà hắn ta chưa từng để mắt đến!
Lúc này, Kinh Kha bay vút về hướng hai thi thể trên mặt đất, khi bay trở về thì vung cái đuôi lên, đưa hai chiếc nhẫn không gian cho Lâm Lăng.
“Ngoan.”
Lâm Lăng thản nhiên cười, duỗi tay nhận lấy nhẫn không gian, cũng thu bọn Lang Vương vào không gian ba lô của hệ thống.
Sau đó hắn điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1149367/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.