"Đó là...!Ruồi!”
Lúc này, hắn cuối cùng cũng nhìn thấy trên lưỡi đao, dường như có một chấm đen nhỏ, chắn ở phía trước.
Càng nhìn kĩ hơn, vậy mà lại là một con ruồi nhỏ!
Ngô Chí Hành mang vẻ mặt khó tin, cho rằng mình nhìn lầm, vội vàng thu đao.
Nhưng kế tiếp, hắn lại hoảng sợ nhìn thấy, chỗ lưỡi đao vừa rồi con ruồi bị chạm vào, xuất hiện một vết nứt.
Về phần con ruồi nhỏ kia, vờn quanh một vòng trước mặt hắn ta như đang khiêu khích, sau đó quay đầu bay vào cửa phủ, đáp xuống trên vai Lâm Lăng.
"Cái này...!đây là cái quái gì?!”
Thấy một màn này, Ngô Chí Hành sợ ngây người, ngay cả hai người Trần Hổ bên cạnh cũng có chút nghẹn họng.
Lấy thế công vừa rồi, nếu là ruồi bình thường, đã sớm bị trường đao dễ dàng bổ thành hai nửa.
Nhưng kết quả hoàn toàn vượt qua khả năng hiểu biết của họ.
Lực sát thương mạnh mẽ của Tiểu Ruồi Công Phu không thể nghi ngờ đã làm Ngô Chí Hành khϊếp sợ, hắn ta run rẩy nắm trường đao, không dám xông lên lần nữa.
Theo hắn thấy, con ruồi đáng sợ kia, vốn dĩ vừa rồi nó không phản công lại, rất có khả năng là một lời cảnh cáo.
Nếu tiếp tục, hậu quả có lẽ khó có thể tưởng tượng được.
Cứ như vậy, Lâm Lăng đi thẳng một đường không trở ngại, trực tiếp đi vào chỗ sâu trong Lâm phủ.
Lâm gia chiếm diện tích cực rộng, kết cấu kiến trúc tổng cộng chia làm năm khu.
Ở trung viện, chính là nơi tụ tập nhân vật cấp cao của gia tộc.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1149689/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.