Ông ta thật sự không hiểu, con gái mình không màng đến vị trí đệ tử thân truyền của Phong Linh Điện Tông mà lại chạy tới làm chấp sự làm gì, tuy chức vụ này có quyền lực, nhưng lại rất nguy hiểm.
“Cũng tạm ổn, ngày nào cũng rất phong phú.” Đào Linh cười hì hì và nói: “Hơn nữa, con còn tìm được chân mệnh thiên tử của mình.”
Nói xong, nàng lại duỗi tay khoác lên cánh tay Lâm Lăng ngay trước mặt mọi người, để biểu hiện càng thân mật, thậm chí nàng còn trực tiếp dán cả người lên hắn.
Lúc này, vẻ mặt của Lâm Lăng rất tự nhiên, cũng không chối từ mà hưởng thụ xúc cảm mềm mại truyền đến từ cánh tay.
“Hả...”
Thấy tình cảnh này, hiện trường lập tức lặng ngắt như tờ, hầu hết mọi người đều ngây ngẩn cả ra, trong mắt tràn ngập khó tin.
Lúc này, mọi người mới ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Lăng, cẩn thận đánh giá hắn.
“Chân mệnh thiên tử?!”
Cảm xúc của Đào Bằng dao động kịch liệt, ông ta hoàn toàn là người bị tác động dữ dội nhất trong sảnh, ánh mắt sáng rực giống như hổ bị giành mồi đột nhiên nhìn thẳng vào Lâm Lăng.
Làm cha con nhiều năm, ông ta chưa bao giờ nghe nói Đào Linh có chân mệnh thiên tử gì, sao vào thời khắc mấu chốt này lại xuất hiện một người như vậy?
Không phải là cố ý kiếm hàng giả đến qua mặt ông ta đó chứ?
Đào Bằng quá hiểu đứa con gái tinh quái này, sau khi sửng sốt thì bắt đầu sinh nghi.
“Tiểu tử, ngươi tên là gì?” Sau đó Đào Bằng cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/232514/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.