Nghe vậy, Lâm Lăng cũng khẽ cau mày.
Theo hắn thấy, lấy sức mạnh của Chấp Sự Đường thì võ tu nào cũng rất mạnh. Nếu muốn bắt thì tùy tiện phái ra vài chấp sự áo xanh hoặc là chấp sự áo tím hùng mạnh thì cũng không khó giải quyết mới đúng.
“Sư phụ của tên kia chính là trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông, quyền thế cực cao.” Hiển nhiên Đào Linh đã nhìn ra nghi ngờ trong lòng Lâm Lăng, nói thẳng: “Được lão che chở, đừng nói là bắt giữ, thành viên Chấp Sự Đường chúng ta còn rất khó nắm giữ hành tung của hắn.”
Lâm Lăng âm thầm gật đầu, xem như đã rõ nguyên nhân. Tuy Chấp Sự Đường có đặc quyền quản lý trật tự của Cửu Đại Điện Tông, nhưng quyền lực lớn đến mấy thì đôi khi cũng khó có thể đấu thắng bọn rắn độc địa phương.
“Bởi vì việc này ảnh hưởng rất lớn, trong Chấp Sự Đường đã hạ lệnh truy nã màu đỏ, nếu ai có thể bắt lấy người nọ hoặc là trực tiếp tử hình tại chỗ thì sẽ đạt được phần thưởng phong phú.”
Đào Linh tức giận bất bình mà nói: “Đáng tiếc thực lực của ta không cho phép, không thể lẻn vào đảo của Hắc Ám Điện Tông, nếu không chắc chắn sẽ lấy được phần thưởng này!”
Nghe thấy hai chữ ‘Phần thưởng’, Lâm Lăng lập tức lên tinh thần, hiển nhiên rất động lòng.
“Tên kia tên là gì, ngươi có thông tin có liên quan không?” Lâm Lăng lập tức dò hỏi.
“Địch Nghiêu.” Đào Linh trả lời theo bản năng, sau đó lập tức nhận ra, kinh ngạc nhìn Lâm Lăng: “Ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/232641/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.