"May mắn nhờ có hệ thống mà học được võ học Thánh hoá, nếu không thật sự khó có thể ngăn cản một chiêu vừa rồi."
Ánh mắt Lâm Lăng khẽ nâng lên, nhìn về phía Hồng Dương ở xa xa cũng không tốt lắm, trong lòng không khỏi âm thầm cảm thấy may mắn.
"Chỉ là một võ giả cấp 9, làm sao có thể tu luyện được võ học Thánh hoá?!” Giờ phút này sắc mặt Hồng Dương tái mét, trong lòng là một mảnh nghi ngờ.
Mà vì không muốn bị mất mặt mà hắn ta mạnh mẽ kìm chế khí huyết đang dâng trào trong cơ thể. Ngoài mặt nhìn như bình an vô sự, nhưng thương tích trong cơ thể chỉ sợ còn nặng hơn so với Lâm Lăng một chút.
"Cái này... Không phải giả vờ đâu đúng không?"
Sau khi sóng yên biển lặng, vẻ mặt mấy đệ tử ngoại điện kia đều hiện lên khiếp sợ, ngạc nhiên nhìn hai bóng dáng đã lùi về phía sau. Biểu cảm kinh ngạc này của bọn họ rõ ràng xuất phát từ hành động của Lâm Lăng.
Khi hắn sử dụng ám khí kì dị tập kích Hồng Dương, chính là thủ đoạn mượn lực bên ngoài, họ miễn cưỡng có thể chấp nhận được.
Nhưng mà, lúc này Lâm Lăng hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân để ngăn cản đòn tấn công từ võ học Thánh hoá của Hồng Dương.
Tình huống như này, đã làm đảo lộn quan điểm trước kia của bọn họ đối với sự chênh lệch giữa các cảnh giới!
"Phanh phanh!!"
Bất ngờ thân hình hai người đột nhiên lao lên, lần thứ hai quyết chiến.
Dựa vào năng lượng Thánh Vực, Hỏa Diễm Linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/232645/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.