Sáng sớm ngày hôm sau, Anh Nữ mang theo tâm trạng đầy mong đợi đứng chờ Linh Phủ.
Nàng và A Vân, mỗi người xách theo hai chiếc bọc nặng nề, đứng bên cổng lớn của nội nha.
Chuyến đi lần này, không biết bao giờ mới trở về, nên cả hai đã mang theo những vật dụng thường ngày cần thiết.
Hai năm qua, cuối cùng cũng đến ngày bước ra khỏi cánh cửa này!
Trong lòng A Vân cũng không kém phần sôi sục như Anh Nữ. Nàng ta thầm cảm tạ bản thân vì đã đưa ra lựa chọn đúng đắn. Bước chân ra ngoài này có nghĩa là quy củ “nô bộc nội nha không được ra ngoài” đã bị phá vỡ. Một quy củ đã bị phá, những quy củ khác cũng chẳng còn xa vời nữa.
Cuối cùng, từ bên ngoài cửa vọng lại tiếng gõ mõ. Người gác cổng nhìn qua ô quan sát trên cánh cửa phía đông, rồi mở cửa ra.
Ngoài cửa là sai dịch Tôn Bảo. Hắn hơi lúng túng nhìn hai nha hoàn, hỏi:
“Là Anh Nữ và A Vân cô nương phải không?”
Anh Nữ lập tức gật đầu.
Tôn Bảo nói: “Linh Phủ cô nương đang đợi các ngươi ở tiền nha, bảo ta dẫn các ngươi qua đó.”
Anh Nữ lại gật đầu, rồi cùng A Vân bước xuống bậc thềm.
Cả hai không hẹn mà cùng ngước mắt nhìn lên bầu trời phía trên, một màu xanh biếc như được gột rửa, quang đãng và trong trẻo.
Mang theo tâm trạng vừa háo hức vừa hồi hộp, họ đi về phía tiền nha, tò mò nhưng không dám ngó nghiêng quá lộ liễu, chỉ có thể âm thầm quan sát.
Chưa đầy thời gian
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-lang-xuan-thieu-thuyen-truong-thieu-dao/2395136/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.