Về đến nhà trưởng thôn Dương, Linh Phủ liền gọi A Vân và Anh Nữ tới.
Nàng lấy nội dung liên quan đến thuật trồng trọt và hạt giống từ sách ra, tự mình giảng giải, Anh Nữ làm "người kiểm chứng," còn A Vân thì chịu trách nhiệm ghi chép lại bằng bút.
Tại sao Anh Nữ lại là "người kiểm chứng"? Vì mặc dù thuật trồng trọt được ghi chép lại bằng ngôn ngữ trực tiếp và cụ thể, nhưng với dân làng, những từ ngữ ấy vẫn chưa phải là lời nói dễ hiểu. Linh Phủ cần thêm phần diễn giải theo cách mà dân làng có thể hiểu.
Làm sao để biết dân làng có hiểu hay không? Chính là nhìn xem Anh Nữ, đối tượng kiểm chứng này, có hiểu hay không.
Nếu một cô nương nông thôn như Anh Nữ có thể hiểu được, thì dân làng cũng sẽ hiểu.
Mỗi khi Linh Phủ và Anh Nữ xác định xong một đoạn nội dung, A Vân sẽ viết lại đoạn đó bằng lời lẽ đơn giản và dễ hiểu nhất.
Cứ như vậy hơn một canh giờ trôi qua, nội dung liên quan đến hạt giống chỉ mới làm được một nửa.
Không biết từ lúc nào đã đến giờ Dậu, ở thôn quê người ta tiếc dầu đèn, thường tranh thủ ăn cơm tối khi trời còn sáng, rồi dọn dẹp trước khi trời tối hẳn.
Vì vậy, hai con dâu của Dương nương tử bắt đầu bận rộn chuẩn bị bữa tối. Buổi tối ăn ít hơn buổi trưa, vì Tôn Bảo và Triệu Nhị đã qua nhà Toàn địa chủ sắp xếp, bữa tối của họ cũng ăn ở đó, nên Dương gia chỉ cần chuẩn bị phần ăn cho ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-lang-xuan-thieu-thuyen-truong-thieu-dao/387366/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.