Linh Phủ giật mình tỉnh dậy từ trên giường, cả người đẫm mồ hôi.
Nàng lại mơ thấy ác mộng đó.
Điều chỉnh hô hấp một lúc, nàng ngồi dậy, chỉnh trang lại y phục rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng.
Khi ra cửa, nàng không nhận ra bên cạnh đã có thêm mấy ám vệ âm thầm bảo hộ.
Linh Phủ đến khách điếm, tìm hai vị trung quan do Doãn Văn Trân phái đến.
“Bên này nhận được tin tức, Khuất Nguyên Đình bị Thịnh Vương bí mật giam giữ, còn... bị dùng hình. Phiền hai vị báo lại tin này cho Doãn Phó sứ, xin ngài ấy tìm cách xác nhận thật hư.”
Hai trung quan nhìn nhau, rồi gật đầu đồng ý.
---
Lư Diên Tụng được gia nhân dẫn đường, xuyên qua tầng tầng viện lạc, đến một căn phòng đặc biệt.
Đến nơi, bước chân của gia nhân và Lư Diên Tụng càng lúc càng nhẹ, như sợ kinh động điều gì đó.
Ngay sau đó, gia nhân vén một góc rèm cửa, Lư Diên Tụng nhanh chóng lách mình vào trong, còn gia nhân thì lập tức khép kín rèm lại không để hở một kẽ nào.
Căn phòng mà Lư Diên Tụng vừa bước vào, tất cả cửa sổ và cửa ra vào đều được phủ kín bằng lớp đệm dày, bên trong tối đen như mực, không một tia sáng hay chút gió nào có thể lọt qua. Nơi này tĩnh lặng đến mức nghe rõ cả tiếng kim rơi, chỉ có tiếng hô hấp nặng nề và đứt quãng thỉnh thoảng vang lên.
Lư Diên Tụng đứng yên lặng ở cửa, trong khoảnh khắc rèm được vén lên, hắn thoáng thấy một thân hình nặng nề nằm trên sập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-lang-xuan-thieu-thuyen-truong-thieu-dao/585242/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.