Độc Vương hừ lạnh một tiếng , một móng tay lục sắc âm u nhẹ nhàng xoẹt qua khuôn mặt Diệp Tân Nhu.
Ở trên khuôn mặt trắng noãn lập tức hiện ra một vết xước màu đỏ , máu tươi từ trên cằm Diệp Tân Nhu , tí tách rơi xuống đất.
Diệp Tân Nhu nghiến răng ken két , mặt trắng bệch , mắt đẹp trừng lớn , không tự chủ được lệ rơi lã chã.
Ả cảm giác được khí tức tử vong phả vào mặt nồng đậm chưa thấy bao giờ.
Ở dưới cỗ khi tức này, ả cảm giác như mình thực sự đã chết.
- Trả lời câu hỏi của lão phu , bằng không ngươi sẽ trở thành thức ăn trong miệng Quỷ Vương , Quỷ Vương rất thích ăn người có da thịt mịn mềm như tiểu cô nương đấy.
Diệp Tân Nhu kinh hãi , nhìn âm minh Quỷ Vương bên cạnh , bỗng nhiên nhớ tới tin đồn , dường như có nghe nói âm minh Quỷ Vương cực kỳ tàn ác , thích ăn thịt người.
Hoảng sợ cực độ , Diệp Tân Nhu không biết sao sinh ra dũng khí vội vàng nói:
- Không phải!
Ở thời mặc mấu chốt này , ả biết rõ Thương Vân Tà Địa và bát đại gia thế như nước lửa , thù hận không đội trời chung , nếu để hai Đại Tà Vương biết được thân phận nhóm người bọn họ , chỉ sợ sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Xuất phát từ suy nghĩ như vậy , Diệp Tân Nhu một mực phủ nhận.
- Không phải?
Độc Vương âm trầm mỉm cười , thản nhiên gật đầu:
- Nếu không phải , vậy cũng không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-luyen-dien-phong/1249829/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.