Ra đến ngoài phủ, khi đã mục sở thị cấp bậc và số lượng võ giả bên ngoài, Dương Khai không khỏi biến sắc.
Những người này hẳn đã chuẩn bị sẵn sàng khi đến đây, không thì đã chẳng dàn quân hoành tráng thế này. Người cầm đầu kìm hãm khí tức, ánh mắt sáng quắc, khiến Dương Khai vô cùng áp lực.
Chắc đây là Thần Du Chi Thượng rồi.
Thấy Dương Khai đi ra, vô số con mắt đều chĩa vào hắn.
Lý Nguyên Thuần ôn tồn hỏi:
- Dám hỏi có phải là tiểu công tử Dương Khai của Dương gia không?
- Phải, chư vị là...
- Lý Nguyên Thuần của Thái Nhất Môn.
- Dạ Phòng của Tu La Môn.
- Hoa Đoạn Hồn của Lạc Hoa Thần Giáo... Hí hí.
- Từ Thiên Hạo của Xích Luyện Tông.
- Song Tử Đảo...
- Vân Long Đảo...
Sứ giả của các thế lực hải ngoại lần lượt tự giới thiệu. Họ vừa nói, vừa quan sát Dương Khai, càng nhìn càng kinh ngạc. Thiếu nữ trẻ trung kia đã khiến họ ngạc nhiên rồi, nhưng giờ nhìn lại Dương Khai, họ càng thêm phần kinh sợ.
Tiểu công tử Dương gia này còn nhỏ tuổi hơn cả thiếu nữ ban nãy, vậy mà đã có tu vi Thần Du Cảnh lưỡng tầng rồi.
Dương Khai gật đầu với từng người, đảo mắt qua một vòng, rồi chợt dừng lại ở một thiếu nữ, vẻ mặt quái dị:
- Bích Lạc?
Thiếu nữ nọ hừ một cái lạnh ngắt, như thể không ưa Dương Khai.
Thu Ức Mộng hướng mắt qua, đến khi nhìn thấy Bích Lạc, nàng cũng kinh ngạc theo. Quay lại nhìn Dương Khai, gương mặt nàng thấp thoáng vẻ ám muội.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-luyen-dien-phong/1249842/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.