Vào thời khắc này. Dương Khai lại mim cười. Mặc dù thể lực và tinh thần đă £ kiệt quệ, đôi mắt không nhìn thấy được gì. hai tai ù ù không thôi, đầu đau như bị o kim châm, thế mà hắn vẫn cười được.
Thắng rồi! Cảm giác khi thắng được chính mình này còn vui mừng hơn cả khi
' thắng được kẻ khác!
c? 0
'03
Đúng lúc Dương Khai tường như mình sắp ngất đi đến nơi thì đột nhiên xuất ƠQ hiện một cảm giác ấm nóng truyền đi khắp cơ thể. cỗ ấm nóng này lan ra từ trong « xương cốt, vừa như mưa gió mùa xuân, lại vừa như cơn mưa rào lúc năng hạn. T
= thổi qua từng tắc da thịt, từng tắc huyết mạch, đem đến một sức sống tràn trề.
Thể lực đang kiệt quệ đã hồi phục được một ít. tinh thần cũng đờ hơn nhiều, tuy chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng không đến mức hôn mê.
Dương Khai cũng không vận sức nừa mà ngồi xuống cần thận cảm nhận tình hình đang diễn biến trong cơ thể mình. Hắn phát hiện cảm giác tê dại ban đầu trong cơ thể đã tan biến, thay vào đó là cảm giác khoan khoái, dề chịu cơ hồ như đang muốn ào trờ ra.
Huyết mạch toàn thân đang chuyển động một cách nhịp nhàng, cùng với nhừng chuyên động này là nhừng thay đôi rắt rõ ràng, có sức bộc phát, khí cảm trong kinh mạch bừng bừng liên hồi. xương cốt dường như cứng chắc hơn nhiều.
Chi trong chốc lát. thân thể trờ nên cường tráng thêm vạn phần.
Dương Khai bắt đầu suy nghĩ.
Cỗ ấm nóng lan ra từ xương cốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-luyen-dien-phong/1251023/chuong-26.html