– Với thực lực của Vưu, ngay cả ta cùng Xích liên thủ, cũng chưa chắc là đối thủ với hắn.Trúc lạnh nhạt giải thích, cũng không thấy xấu hổ vì thực lực bên mình không bằng ngườita.– Nhưng may là mục đích lần này chủ yếu là cứu người, đến lúc đó chỉ cần ta và Xích cuốnlấy hắn, các ngươi dẫn người giải cứu tộc nhân là được, không cần phải sống chết với hắn.Dừng một chút, Trúc lại nói: – Ngươi là Vu Sư, có thể giúp không ít trong chiến đấu, nếu tộcnhân của ngươi bị bắt, đến lúc đó cùng nhau hành động đi.Nha chấn động, không thể tin nổi tai mình, kinh hãi nhìn Dương Khai.
Vu Sư, thật sự là VuSư? Vừa rồi hắn còn tưởng Xích đại nhân nhìn nhầm, nhưng bây giờ Trúc đại nhân cũng nóivậy, thế thì chỉ có một khả năng… Vu Ngưu thật sự là Vu Sư.Dương Khai gật đầu, nói: – Hai vị đại nhân tính toán đánh lén khi mờ sáng?– Phải.– Nếu là vậy, có lẽ ta sẽ giúp được nhiều chuyện hơn.
Ánh mắt Dương Khai lóe lên.Xích nhướng mày: – Nói ra nghe xem!Một lát sau, Nha cùng Dương Khai lui ra.
Nha có phần mất hồn mất vía, giống như bị đả kíchlớn, thật lâu sau mới hồi thần:– Ngưu đại nhân, phải cẩn thận.Dương Khai cười vỗ vai hắn: – Các người cũng thế!Dứt lời, miệng phát ra chú ngôn, Vu lực trào ra, người như hóa thành lốc xoáy, hấp thu ánhtrăng từ trên trời đổ xuống, Nha kinh ngạc phát hiện, theo ánh trăng chảy vào, thân hìnhDương Khai dần dần trở nên trong suốt, sau đó biến mất.Tiếng bước chân soàn soạt dần đi xa, Nha biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-luyen-dien-phong/632339/chuong-2828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.