Cổ Cực Phong lạnh lùng nói, lập tức đem Ẩn Hồng bóp chết, đốt rụi, Ẩn Hồng vừa chết, bởi vì có liên hệ với Sở Nam cho nên thân thể Sở Nam thoáng run rẩy, Mạc lão trên không trung bị đánh rơi xuống đất, trên bụng đã bị xuyên thủng thành một huyết động.
Sở Nam nhìn thấy thảm cảnh của Thiết Thương Hùng và Mạc lão, hai mắt trở nên phẫn nộ.
- A…
Một tiếng lệ khiếu vang lên, Sở Nam từ trên mặt đất đứng dậy, giống như cá nhảy lên khỏi mặt nước, lao thẳng về phía Cổ Cực Phong.
Cổ Cực Phong vẫn dùng nắm quyền mà Sở Nam ưa thích nhất đánh vào ngực Sở Nam, cười lạnh nói:
- Lâm Vân, ngươi đã cùng đường rồi, lời nói của ngươi vừa rồi rất hay, "Thân mới là căn bản", ta cảm tạ ngươi đây!
- Phành…
Nắm quyền của Cổ Cực Phong hung hăng nện lên ngực Sở Nam, lồng ngực lập tức lõm xuống, xương sườn phát ra tiếng nứt đoạn, nhưng thân thể Sở Nam vẫn không thối lui về sau.
Sở Nam dùng Long gân trói hắn và Cổ Cực Phong lại với nhau.
Cổ Cực Phong sững sờ, lập tức lạnh giọng nói:
- Muốn đồng quy vu tận? Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.
Cổ Cực Phong thi triển thần niệm công kích, tay chân giống như mưa tấn công Sở Nam, Sở Nam cũng không ngăn cản, chịu đựng lực lượng oanh kích, hai tay vươn ra ôm lấy thân thể Cổ Cực Phong, hai chân cũng vòng quanh xiết chặt chân Cổ Cực Phong.
Trong nháy mắt, hai tay hai chân Sở Nam giữ chặt Cổ Cực Phong.
Long gân trói chặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-nghich-can-khon/726132/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.