Sấm lôi đài, Sở Nam căn bản không lo lắng đối thủ có bao nhiêu người, cũng không sợ đối thủ mạnh bao nhiêu, lo lắng nhất chính là loại tình huống gặp người quen biết.
Nếu như nói Sở Nam là loại người chỉ chăm chăm lợi ích cá nhân, không để ý tới tình nghĩa, lục thân bất nhận thì cái lo lắng này liền không tồn tại, mặc kệ người tới là ai, chỉ cần đem hắn chém giết là được.
Tám lôi đài phía trước đều không có rơi vào loại tình huống này, Sở Nam còn cho rằng mình vận khí tốt, có thể không cần đụng tới chuyện phiền toái này. Nào biết, đến lôi đài thứ chín, rất có thể là cái lôi đài cuối cùng, sự tình mà hắn lo lắng rốt cuộc xuất hiện.
Sở Nam cùng Thường Danh Ca kết giao không sâu, thêm lần này nữa mới là lần gặp mặt thứ hai, nhưng trong trận phục kích của đám người Úc Bách, Thường Danh Ca đã để lại cho hắn một cái ấn tượng rất sâu, cho rằng Thường Danh Ca thực đáng để kết giao.
- Thường Danh Ca, là ta, ngươi tới rồi a.
Sở Nam truyền âm với Thường Danh Ca, vẻ mặt Thường Danh Ca một mực lạnh lùng liền biến thành nghi hoặc mà nhìn chằm chằm vào Sở Nam, sau khi xác nhận, lúc này trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ cười khổ.
Trong cười khổ, Thường Danh Ca không chút do dự đi về phía Sở Nam, Sở Nam cười nói:
- Ngươi muốn tiếp tục đứng ở phía nào? Nói không chừng đến lúc đó lại có cơ hội giúp ta một chút, sau khi giúp ta, trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-nghich-can-khon/728604/chuong-1756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.