Quỷ Tướng thủ lĩnh kia vội vàng lên tiếng, cực kỳ tha thiết.
- Ah? Ở đây có địa đạo thông đến dưới Động Huyền Thiên Hồn Đài sao?
Không đợi Quỷ Tướng thủ lĩnh trả lời, khóe miệng Mộ Hàn đã lộ ra dáng cười quỷ dị:
- Năm đó Tư Không Chiếu có thể nhẹ nhõm đánh chết Quỷ Vương Mệnh Tuyền cảnh, vậy mà không thừa cơ thu Động Huyền Thiên Hồn Đài ?
- Cái này. . . Khi đó Thiên Hồn Quả, còn chưa thành thục, thu Động Huyền Thiên Hồn Đài, tất nhiên sẽ tạo thành tổn thương cho cây, thật đáng tiếc, chắc hẳn vì vậy nên hắn mới không động thủ a?
Thanh âm Quỷ Tướng thủ lĩnh hơi run run.
- Nói đúng.
Mộ Hàn nhẹ một gật đầu, mặt giản ra cười nói:
- Ngươi bây giờ liền mang ta đi địa đạo, nếu biểu hiện của ngươi khiến ta thoả mãn, ta có thể lưu ngươi một mạng, thả ngươi rời đi.
Đang khi nói chuyện, ánh mắt Mộ Hàn lại quét qua trong thạch điện mấy lần, cũng không vội đi sưu tầm bảo tàng của Quỷ Tướng.
- Vâng, vâng.
Quỷ Tướng vui mừng quá đỗi, liên tục đáp ứng..
Chính là trong chỗ này.
Sau một lúc lâu, trước một tòa thạch điện nho nhỏ, thanh âm rất nhỏ của Quỷ Tướng thủ lĩnh đột nhiên vang lên.
Nơi này cách chỗ Quỷ Tướng thủ lĩnh ẩn thân chừng 2000~3000, nghe được lời này của hắn, Mộ Hàn chỉ hơi chút dò xét liền nhấc chân bước vào.
Phía sau cửa đá chính là một thông đạo nghiêng nghiêng xuống dưới.
Địa đạo ảm đạm không ánh sáng, theo Mộ Hàn phỏng đoán, ít nhất phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-vuong/1328330/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.