- Hoàn hảo, hoàn hảo, ta còn tưởng rằng La Thành càng không ngừng thắng liên tiếp mười sáu trận chứ!
- Xem ra La Thành sư đệ cũng không phải làm bằng sắt.
- Cũng không biết mười trận luận bàn vừa rồi kia, La Thành tiêu hao đến tột cùng nhiều tới đâu. Sáu trận kế tiếp thì đối thủ đều là cao thủ Linh Trì Lục Trọng Thiên. Nếu như hắn tiêu hao quá mức, hai khắc canh giờ chỉ sợ rất khó khôi phục.
. . .
Dưới Võ Phong Thai, không ít người có tâm tình cũng giống như Hỗ Tinh Vân. Mộ Hàn đột nhiên yêu cầu nghỉ ngơi hai khắc chung, khiến cho bọn họ mơ hồ có loại cảm giác như trút được gánh nặng. Mặc dù tất cả mọi người là đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn, nhưng từng nhánh không giống nhau. Mộ Hàn quá mức xuất sắc, sẽ tạo thành áp lực không nhỏ cho đệ tử lục Phong khác.
Thu hết dáng vẻ của các đệ tử Nội Sơn ở chung quanh vào trong mắt, trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng. Ánh mắt nửa cố tình nửa vô ý xẹt qua phía tây Võ Phong Thai, rồi sau đó lẳng lặng ngồi xuống.
- La Thành, tu vi của ngươi đúng là vẫn còn quá yếu!
Phía tây Võ Phong Thai, trên khuôn mặt tuấn tú của Lâm Ngọc Bạch hiện lên một vẻ dữ tợn. Trong lòng hung tợn bật thốt lên
- Liên tục mười lần thao túng Đạo Khí siêu phẩm, sự tiêu hao lực tâm thần nhất định phi thường lớn. Chỉ ngắn ngủi hai khắc canh giờ, tuyệt đối không thể hoàn toàn khôi phục. La Thành, một trận tiếp theo là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-vuong/620573/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.