“Cô là….?” Diệp Mặc nhìn cô gái ở trước cửa, cảm thấy hơi kỳ lạ.
Ánh mắt của nàng không đúng lắm.
Sau khi quan sát tỉ mỉ thì Diệp Mặc kinh ngạc trước vẻ đẹp của nàng.
Nàng khoảng chừng 30 tuổi, dung mạo xinh đẹp lộng lẫy.
Dáng người nàng khoảng 1m7, mặc một bộ váy đầm màu đỏ bó sát người, lộ ra đường cong mê người, có lồi có lõm, uyển chuyển nở nang, giống như một trái đào chín vậy.
“Anh là ai?” Dương Mạn Ny không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Tôi là Diệp Mặc!”
“Anh chính là Diệp Mặc? Là tên đàn ông thối đó?”
Toàn thân Dương Mạn Ny chấn động, sắc mặt ngơ ngác.
Một giây sau thì nàng hô lên như gặp phải ma vậy.
Người đàn ông đẹp trai đến mức khiến chân nàng run rẩy này lại chính là Diệp Mặc sao, chính là người bị nàng khinh bỉ là tên đàn ông thối, nghèo điểu ti ư?
Trong lúc nhất thời Dương Mạn Ny không thể tiếp nhận được sự thật này.
“Chị Mạn Ny? Không phải chị bảo tối mới đến nơi à?” lúc này, âm thanh của Tô Ngọc Tình truyền ra.
“Ah! Chị đổi vé máy bay.” Dương Mạn Ny giật mình tỉnh lại, vội vàng cúi người nhắt chiếc túi xách trên mặt đất.
Nàng không muốn người chị em tốt này nhìn thấy dáng vẻ vừa rồi của mình, như thế quá xấu hổ.
“Đây là chị Dương Mạn Ny, là người đại diện của tôi, còn đây là Diệp Mặc.” Tô Ngọc Tình đi đến giới thiệu.
Đến khi Tô Ngọc Tình nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Mặc thì cũng sửng sốt, vẻ mặt không tin nổi.
“Mặt tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vua-bi-tu-hon-sieu-cap-thien-hau-mang-em-be-den-chan-cua/229853/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.