Tôn trưởng lão híp mắt núp ngoài cửa phòng tân hôn, đợi cho trong phòng không còn tiếng động nữa mới vui vẻ đứng dậy rời đi. Đại vương rốt cuộc thông suốt, tâm tình lão rất tốt! Kế tiếp lão chỉ phải chờ bồng cháu nữa là được!
Tôn trưởng lão bởi vì tâm tình rất tốt, nhất thời không ngủ được, lão chống gậy lượn lờ khắp nơi trong sơn trại, nhìn cái gì cũng thấy vui, nên đại phát thiện tâm, thuận đường làm hai ba chuyện tốt, đuổi đi một con chó trong cuộc tình tay ba, giúp con kiến đang khổ cực vác thức ăn đi qua chỗ dốc........
Tôn trưởng lão đi tới đi lui, rốt cuộc đến chỗ suối nước nóng, lão bèn cỡi quần áo nhảy vào nước, sau khi lộn một vòng thì vừa lòng dựa vào vách hồ, nhắm hai mắt, ngâm nga một khúc hát.
Bốn phía cỏ cây xanh tốt, chim hót hoa thơm, chỉ có điều tiếng con chim này thiệt quá thê thảm.
Tôn trưởng lão bèn mở mắt ra, nhìn xem nơi phát ra tiếng hót. Hai con chim non trong tổ trên cây đang gọi một con chim non đang nằm dưới đất. Tiếng kêu càng ngày càng thê lương, khiến Tôn tưởng lão không sao làm ngơ được. Đúng lúc này, có hai con chim lớn gia nhập vào đội ngũ kêu gọi, âm thanh kia có thể nói là có tính xuyên thấu, làm Tôn trưởng lão thiếu chút nữa xù lông, lão bèn vọt lên khỏi mặt nước, nhặt con chim nhỏ lên đưa về tổ.
Tôn trưởng lão đang định xuống nước lại, thì thấy một món đồ màu xanh biếc, là ngọc bội hoa văn rồng, sau ngọc bội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/876349/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.