“Các vị không cần phiền vậy đâu, đều làm nền thôi mà.”
Người truyền lời vừa nói xong, các ‘mỹ nam’ đều ngơ mặt ra, đầu tiên là kinh ngạc nhìn người nói, tiếp theo là vẻ mặt thất vọng đau khổ, sau đó nghiến răng nghiến lợi, vẻ hung hăng, làm như trong nháy mắt cừu nhỏ đã biến thành sói xám lớn.
Người truyền lời nhận ra tình huống không hay, vội đổi một khuôn mặt tươi cười lấy lòng nói: “Cái đó, các vị đừng cho là thật nha! Mới vừa rồi nói giỡn với các vị thôi, thật đó! Các vị đều là nhân tài anh tuấn phóng khoáng ngàn dặm mới tìm được một, nói không chừng một trong các vị sẽ là cô gia tương lai của chúng ta. Đừng nản chí ! Mọi người đều có cơ hội!”
Người truyền lời vừa nói xong, các ‘mỹ nam’ đều nhặt lại lòng tin, sửa sang quần áo, chí khí ngút trời, giống như bọn họ chính là tướng công ‘chuẩn’ của Đồng Ca.
“Các vị, xin theo ta! Đồng đại nhà chúng ta đang chờ gặp các vị đó!” người truyền lời nói.
Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, vì vậy các ‘mỹ nam’ tranh giành xuất hiện đầu tiên, ai cũng không nhượng bộ. Người có bản lĩnh thì muốn lên đầu, kẻ không bản lĩnh thì định thừa dịp nhốn nháo mà chen ngang. Lúc này không ai thèm để ý phong độ hình tượng gì nữa, đè ra vật lộn.
Trong khoảng thời gian ngắn loạn thành một nùi. Người truyền lời thở dài, đối mặt tình cảnh này không biết phải xử lý thế nào.
“Cẩu Đản, ngươi trốn chỗ này ngó dáo dác làm gì, mau dẫn bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/876364/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.