Tạ Nghi đang nói gì vậy?
Thế mà hắn lại đang nghĩ những chuyện này sao?
Tô Tri hơi hoảng sợ, nửa thân trên vốn đang tựa vào vai Tạ Nghi giật mình lùi sang bên, ngồi phịch xuống chiếc gối bên cạnh.
Gối quá mềm, điểm tựa đột nhiên hẫng đi một khoảng, Tô Tri nghiêng người sang bên, suýt nữa thì ngã chổng vó ngay trước mặt Tạ Nghi, phải chống tay ra sau mới giữ được cơ thể, rồi từ từ bò dậy.
Hoàn thành một chuỗi hành động tự mình dọa mình.
Trong lúc cử động, bộ quần áo vốn chỉ mặc qua loa bị kéo xệch, để lộ xương quai xanh với những vết lốm đốm.
Những dấu vết vừa mới tạo ra còn rất mới, màu đỏ diễm lệ, tựa như màu hoa vừa hé nở, tươi mới đến mức dường như vẫn còn lưu lại dấu chạm ẩm ướt. Tạ Nghi vẫn nhớ cảm giác mềm mại mịn màng khi m.út lên đó, tựa như ngọc dương chi. Hắn đã m.út rất lâu ở hõm nhỏ giữa xương quai xanh, chỗ đó vài tiếng nữa chắc chắn sẽ biến thành một mảng bầm tím, còn phía xương quai xanh thẳng tắp gần hõm vai thì lưu lại vài dấu răng.
Cũng như bắp chân thẳng tắp, một đoạn trượt ra khỏi ống quần rộng thùng thình, từ mắt cá chân trở lên, trên bắp thịt ẩn hiện vài vết đỏ.
Tô Tri không hề để ý đến những điều này. Dù từ khi sống chung, Tạ Nghi gần như ngày nào cũng say mê v.uốt v.e cơ thể anh, sự mê đắm như muốn tràn ra theo từng hơi thở, nhưng anh vẫn thiếu nhận thức về sức hút của bản thân. Sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vung-cam-hoa-hong-thien-phi/2749238/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.