Giang Trì Cảnh đã mua dép lê, ly súc miệng và các vật dụng cần thiết cho Trịnh Minh Dịch. Anh cũng định mua thêm gì đấy nhưng đầu óc nghĩ mãi chẳng thông, thế là anh bèn sang nhà Trịnh Minh Dịch để xem có nảy ra ý tưởng gì không.
Mọi người trong khu dân cư vẻ đã quen với sự tồn tại của đống đổ nát đối diện nhà anh. Thế nhưng khi Giang Trì Cảnh bước vào sân, cảm giác hiu quạnh vẫn mãnh liệt bủa vây.
Những bức tường cháy đen chẳng còn nhìn ra hình ra dạng, chỉ có đám cỏ dại trong sân vẫn kiên cường sống tiếp. Giang Trì Cảnh cẩn thận nhấc băng rào cảnh báo lên rồi bước qua khung cửa sém lửa đến mức biến dạng.
Cảnh sát cũng từng đến điều tra nguyên nhân vụ cháy nhưng chỉ xác định được là do có người cố ý phóng hỏa, ngoài ra không có thêm manh mối gì khác. Kẻ mặc đồ đen tấn công Trịnh Minh Dịch rất đáng nghi, thế nhưng hắn khăng khăng rằng mình chỉ là ăn trộm và không liên quan gì đến vụ phóng hỏa. Cảnh sát cũng không thu được manh mối chứng minh kẻ áo đen là người thực hiện phi vụ này nên đã thả hắn ra khỏi trại tạm giam từ lâu.
Giang Trì Cảnh dạo quanh phòng khách, xem ra phải mua thêm một cái ly cối rồi. Tiếp đó anh ghé phòng bếp nhìn quanh quất một hồi và quyết định sẽ mua vài cái tạp dề cho Trịnh Minh Dịch. Đồ dùng trong toilet chắc chắn không cần nên Giang Trì Cảnh đi thẳng lên lầu xem tiếp.
Quần áo và chăn nệm đều đã cháy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vung-cam/2168/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.