“Hì hì, giờ thì khác rồi mà. Đó là kiểu phim nên xem lúc đang trong giai đoạn mập mờ, chứ yêu nhau rồi thì ai còn xem phim tình cảm thuần khiết nữa? Phải không, anh Chu Nghi?”
Hoa Tình đứng dậy, khẽ nghiêng người lại gần mặt anh, nụ cười đầy ẩn ý.
“Không phải.” Chu Nghi đẩy nhẹ đầu cô ra, “Anh vừa nhận được cuộc gọi phải qua vườn hoa Thái Nguyệt một chuyến. Chiều nay em ở nhà nghĩ xem tối nay đi xem phim gì hoặc ngủ thêm một lát nữa nhé?”
“Em cũng muốn đi!”
“Nếu em cũng đi, thì anh không thể làm việc được.”
Hoa Tình hơi thất vọng, "Ò.”
“Muốn ăn trái cây gì không? Về anh mua cho.”
“Dưa hấu!” Hoa Tình chợt nhớ ra điều gì đó, vui vẻ cười lên, “À không, không cần đâu. Anh Chu Nghi cứ làm việc của anh đi, em tự đi mua trái cây cũng được!”
Sau khi Chu Nghi ra khỏi nhà, Hoa Tình lập tức gọi điện cho Tô Cẩm.
“Chị Tô Cẩm, chị có thể giúp em một việc được không?”
“Hửm? Còn cần chị giúp gì nữa? Tối qua hai người nắm tay hôn hít nhau chị nhìn thấy hết rồi đấy! À còn nữa, sáng nay ba em và anh Chu Nghi ngồi chuyện trò ở quán trà cả buổi, ra về thì mặt mày hớn hở, rạng rỡ như xuân đến, cả cửa ải ba mẹ cũng qua rồi, tiến triển nhanh thật đấy, chẳng lẽ em định vừa tốt nghiệp là làm đám cưới luôn à?”
“A, chị Tô Cẩm! Chị nói làm em xấu hổ quá đi mất.”
“Haha, giờ mới biết xấu hổ à?”
“Chị Tô Cẩm, chị hãy nói giúp hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuon-hoa-cua-anh-chu-tri-tieu-ngu/432255/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.