“Không giấu gì chú, hiện tại cháu thật sự muốn ở lại trong làng. Làng mình hiện nay phát triển du lịch rất tốt, mạng internet và giao thông thuận tiện, lại có vị trí địa lý thuận lợi, ở làng mà muốn đi đâu cũng dễ dàng.”
Hoa Quế Bình gật đầu, “cháu giống mẹ cháu, hiền lành, thật thà, nói năng rõ ràng, không vòng vo, điểm này thì khác hẳn ba cháu.”
Cuối cùng vẫn nhắc đến người đó, Chu Nghi không nói gì, chỉ cúi đầu rót trà cho Hoa Quế Bình.
Hoa Quế Bình thấy anh không phản ứng gì, chậm rãi chuyển sang chủ đề khác, “Tình Tình là đứa trẻ không biết mình muốn gì, nhưng bất cứ điều gì liên quan đến cháu, nó lại rất kiên trì. Cháu biết tại sao nó lại học thiết kế thời trang không?”
Chu Nghi lắc đầu, “Không rõ.”
“Vì cháu đó. Nó muốn vào công ty nhà cháu, làm việc cùng cháu.”
Chu Nghi cảm thấy rất ngạc nhiên sau đó anh từ từ nhíu đôi mày lại, vẻ mặt trở nên trầm tư, “Em ấy muốn vào OL·Z, nên mới học thiết kế thời trang?”
OL·Z là một trong số nhiều công ty con của tập đoàn Trịnh thị, người đại diện pháp lý của công ty hiện nay là em trai cùng cha khác mẹ của Chu Nghi, Chu Nghi Trịnh.
“Tình Tình từ nhỏ đã ngang bướng, cô chú không quản nổi con bé. Để được ở bên cháu, con bé đã cố gắng rất nhiều. Trước đây, cô chú nghĩ đó chỉ là tình cảm đơn phương, cũng không nghĩ sẽ thành công, nên mặc kệ con bé. Nhưng bây giờ cháu và con bé đã ở bên nhau rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuon-hoa-cua-anh-chu-tri-tieu-ngu/432260/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.