Ngày hôm sau , Vân Minh chuẩn bị hành trang xuống núi , trước khi đi không quên tận tình ‘thăm hỏi’ Ngân Vũ , gởi một ít thuốc để lo thương thế cho hắn. Thuận tiện nhắn nhủ vài điều với các vị đường chủ rồi mới rời khỏi cánh cửa của Thiên Cực môn bước ra bên ngoài. Lúc này đã là năm Cảnh Thiên thứ ba mươi sáu.
Ngoái đầu nhìn lại đại môn lần cuối , cánh môi anh đào hơi nâng lên cười như không cười. Thay vì một đường đi xuống nàng lại giậm chân xuống đất , dùng khinh công lao về một hướng khác, bóng dáng màu trắng trên nền trời xanh.
Phong cảnh thoăn thoắt thay đổi , cuối dùng nàng dừng chân tại Thiên nhai một vực thẩm gần Thiên sơn. Thời gian ấy thế mà đã trôi qua nhanh , lúc nàng đến nơi trăng đã lên cao , chiếu rọi ánh sáng nhàn nhạt , man mát khắp núi rừng , phủ lên muôn vật một màu sắc huyền ảo ma mị , màu trắng bạc. Hội tri kỉ tại đây. Thực ra có nhiều lúc chính nàng cũng không hiểu nổi bản thân mình. Cách đây không lâu , khi nàng đi hái thuốc về từng dừng chân tại nơi này , thoang thoãng nghe trong không gian tiếng sáo cực kỳ vi diệu , réo rắt mà thanh mãnh , khiến nàng nghe đến say mê. Để đáp lại tiếng sáo ấy nàng đã đàn một tấu khúc hòa theo , không nghĩ đến lại hòa hợp như vậy.
Lần này , nàng lại thử vận may của mình một lần. Phi thân ngồi lên một gốc cây sa mặc chìa ra khỏi hẻm vực ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-bao-co-sung-de-thanh-phi/1169044/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.