Nhìn nàng bộ dáng cũng không tệ lắm, giống như là 1 tiểu thư nhà giàu, hắn cho rằng trộm 1 tiểu thư yếu đuối gì đó sẽ không quá khó.
Kết quả, không nghĩ tới đối phương cư nhiên biết võ công, so với Âu Dương tuần bổ còn lợi hại hơn, sớm biết thế sẽ không trộm đồ của nàng!
Thật không nên trông mặt mà bắt hình dong, ăn trộm gà bất thành kết quả còn mất nắm gạo! Hối hận không kịp a!
_ Hối hận đi, tiểu tử, đừng cho là ta yếu đuối liền dễ khi dễ, bản tiểu thư cũng không phải là dễ chọc! - Đoán được tâm tư của hắn, Tô Tần dùng ngón tay gõ gõ đầu của hắn, cười nói.
_ Sớm biết rằng ngươi là cái cọp mẹ, ta thà rằng đi trộm Duệ vương gia, cũng không trộm của ngươi! - Hắc tiểu tử nhỏ giọng nói thầm.
_ Ngươi nói cái gì? - Tô Tần nhíu mày, nàng hình như nghe được hắn nói muốn trộm từ cái tên “Tử” mã gì đó!
_ Không, không có gì! - Có cái gì cũng không thể nói cho ngươi biết!
Linh quang chợt lóe, nàng nheo lại 2 mắt, mặt gần kề mặt của hắn- Ngươi là nói ngươi có biện pháp trộm tiến Duệ vương phủ? Ân!
_ Không có, ngươi nghe lầm! - Tiểu hắc tử lập tức phản bác.
_ Tiểu tử thối, ta không nghễnh ngãng, đừng nghĩ cùng ta pha trò! - Tô Tần lại dùng ngón tay trỏ điểm điểm đầu của hắn- Thẳng thắn thì được khoan hồng, kháng cự thì bị nghiêm trị!
_ Gì? Nghe không hiểu! - Tiểu hắc tử nghiêng đầu, còn đang cố gắng hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ly-hon-di/1298476/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.