Tô Tần 1 tay vuốt ve đạo dấu vết do đao phong lưu lại kia, 1 tay đè lại ngực của chính mình, muốn đem kia phân yêu say đắm khắc tiến trong lòng.
_ Ngươi đang làm cái gì? - Tư Mã Hằng từ phía sau ôm lấy nàng, cằm để ở đầu vai của nàng.
_ Ta muốn đem khoảng khắc này tiến vào trong lòng!
_ Ha hả, nha đầu ngốc…- Hắn hôn 1 chút gương mặt nàng- Đến, ta cho ngươi xem vật này.
Hắn buông ra Tô Tần, đi vòng qua phía sau cây từ gốc cây lấy ra 1 cây xẻng, từ dưới tàng cây đào thứ gì đó.
_ Ngươi đang đào cái gì? - Tô Tần cũng tha cho đến phía sau cây hỏi.
_ Khi đó ta cùng Lục đệ đến nơi đây từng đem 1 vài vật chôn ở dưới tàng cây này.
_ Các ngươi đem thứ gì chôn ở đây?
Cúi người xuống, lại bị hắn ngăn cản, dày rộng ấm áp 2 tay che khuất 2 mắt của nàng- Bí mật, trước nhắm mắt lại, 1 hồi ngươi sẽ biết!
Tô Tần cười nhắm 2 mắt lại, 2 tay bắt chéo sau lưng, lẳng lặng chờ đợi.
_ A, tìm được! - Tư Mã Hằng cao hứng đem 1 bao dùng giấy bọc màu bạc gói thành hình vuông đặt trên mặt đất- Được rồi, mở mắt ra đi!
Tô Tần mở mắt ra, cười hỏi- Là cái gì?
_ Chúng ta từng đem vật mình yêu mến nhất chôn ở chỗ này, hẹn định nhau, nếu chúng ta còn có thể sống trở về, nhất định phải mang theo nữ tử mình yêu nhất tới nơi này, đưa cái này cho nàng!
Mở ra vừa nhìn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ly-hon-di/1298550/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.