"Ta cho con đến Diệp thành để ngắm hoa, con thích không?”
Dương Vạn Tài nói tới đây thì vỗ đùi một cái, sao bây giờ ông mới nghĩ tới chứ!
Nếu Xuyến Xuyên đi Diệp thành, nương tử ông trở về, có lẽ sẽ không biết chuyện con gái thắt cổ?
Phải biết rằng ở Dương gia này, Dương Xuyến Xuyến không ở nhà, nương tử ông không ở nhà, Dương Vạn Tài ông mới có thể là lão đại của Dương gia!
Bằng mọi giá, tuyệt đối không để họ nói ra chuyện con gái thắt cổ, ai dám cãi lời ông một tiếng nào?
Trong lòng Dương Vạn Tài phấn chấn vô cùng, dáng vẻ nhất thời có chút giống với phú ông mới lên đời, “Yên tâm đi Xuyến Xuyến, phụ thân sẽ sai người quét dọn biệt viện ở Diệp thành sạch sẽ. Con cứ tới đó, muốn chơi bao lâu thì chơi cho thỏa thích!”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Diệp thành.
Trăm hoa đua sắc, khung cảnh phồn hoa diễm lệ.
Dương Xuyến Xuyến mặc y phục nữ nhân, ánh mắt dịu dàng thưởng thức hoa cỏ đẹp đẽ nơi đây, bên cạnh nàng là nha hoàn Tiểu Bích.
"Tiểu thư, từ trước tới giờ, mỗi khi người ra cửa đều mặc y phục nam nhân, nếu lão gia biết bây giờ tiểu thư bắt đầu mặc y phục nữ nhân, ngài ấy nhất định cao hứng đến chết.”
Tiểu Bích phấn chấn.
Dương Xuyến Xuyến cười cười, không đáp lại, ánh mắt tò mò nhìn về một hướng.
Nơi đó vô cùng tấp nập, người trước người sau tranh nhau vị trí để đứng.
Lòng hiếu kỳ nổi lên, Dương Xuyến Xuyến bước về phía bên đó.
Đi đến gần, nàng mới phát hiện người ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ngai-dam-lay-ta-sao/1928938/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.