Lúc này đây, Dương Thiến Thiến rõ ràng ngửi thấy Tô Cẩm Lí trên người nồng đậm mùi rượu.
Lập tức nhíu mày, mang theo vài phần lạnh lùng nói: "Ta không muốn nói chuyện cùng kẻ say rượu." Dừng một chút nói thêm: "Tiểu Bích, gọi người tới hầu hạ Vương gia." Vừa nói vừa muốn giãy khỏi tay Tô Cẩm Lí. Nhưng Tô Cẩm Lí càng nắm cằm nàng chặt hơn, đau đến nỗi khiến toàn thân Dương Xuyến Xuyến run lên. "Đừng giả ngu với bổn vương!" Tô Cẩm Lí nói, giọng vô cùng giận dữ: "Người đâu, đưa Vương phi đi tắm rửa sạch sẽ, đừng xúc phạm thói quen của ta! Bổn vương không thích nữ nhân dơ bẩn!" Dương Thiến Thiến nhíu mày, đáy mắt hiện lên tia kinh ngạc. Nàng có thể nghe ra trong giọng nói của hắn sự khinh thường nhục nhã. "Ta có chọc tới ngươi sao?" Dương Xuyến Xuyến hỏi, vẫn mờ mịt chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra. Nàng rất đẹp, dưới ánh đèn mờ tối càng thêm diễm lệ. Đôi mắt trong veo đối lại với đôi mắt đang giận dữ của Tô Cẩm Lí, đáy mắt thăm dò. Tô Cẩm Lí thấy ánh mắt này, đáy lòng ngay lập tức trở nên rối rắm. Chỉ là tạm thời rối rắm. Sự vô tội và đơn thuần này khiến hắn có chút đau lòng. Ngụ ý lên án hắn, lên án hắn bỏ mặc nàng, lên án hắn làm những chuyện tàn nhẫn. Lên án? Tô Cẩm Lí bỗng nghĩ tới những lời trách mắng của Mẫu phi tối nay, vậy hắn phải thỏa mãn mong muốn của nàng, cùng nàng trở thành phu thê thật sự. Chẳng qua sau lần này, hắn sẽ không cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ngai-dam-lay-ta-sao/333519/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.