Hàn Nguyệt Nguyệt lắc lắc tay, “Có muốn ta cho bọn chúng Nhuyễn Cốt Tán luôn không?”, bảo đảm Thái Uyên khóc kêu cha gọi mẹ. Bọn Đông Phương Trí nhanh nhất phải ngày mai mới tới, đại quân Trình Anh đã lên đường 5 ngày, chắc trưởng công chúa đã nhận được tin tức.
Mạnh Dịch Vân nhn Hn Nguyệt Nguyệt, “Hiện tại đừng manh động, trnh bị Thi Uyn pht hiện, vo thnh ni sau”, giờ quan trọng nht l xem tnh hnh trong thnh thế no ri mi tính tiếp. Hn Nguyệt Nguyệt gật đầu, “Tt cả nghe theo chng”. Mạnh Dịch khng ni g, nm đi tay lạnh lẽo của nng, hai ngời bay vo trong thnh. Ngời của Thi Uyn sao ngăn đợc hai ngời, mặc dù ngời Thi Uyn đu l cao thủ s một s hai trn giang hồ, Tần Minh v Hc Ưng đu đnh khng lại, nhng hai ngời nhờ c khinh cng cao. “Đi tng phủ trc đi”, Mạnh Dịch Vn ni. Thật ra Hn Nguyệt Nguyệt mun vo cung trc, nhng nghe Mạnh Dịch Vn ni vậy, cảm thy hay l v nh nhn gia gia một chút lại đi, an tm hơn. Hai ngời lẳng lặng đến viện lão tng gia, đm đã khuya, trong viện ti đen, Hn Nguyệt Nguyệt đã ti hai lần nn quen đờng, đi thẳng đến phòng lão tng gia, Mạnh Dịch Vn đẩy cửa bc vo. Hn Nguyệt Nguyệt đến bn giờng, khẽ đẩy ngời trn đ, “Gia gia, gia gia, tỉnh”. Mạnh Dịch Vn đứng sau lng Hn Nguyệt Nguyệt, quanh đy nht định c ngời theo dõi. Lão tng gia mở mt. “Gia gia?” Hàn nguyệt Nguyệt thử gọi, vội vàng đỡ dậy, dựa vào đầu giường, “Gia gia saoTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ta-biet-sai-roi/82548/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.