Trời về đêm, đang trong thư phòng xem sổ sách, cánh cửa phòng bỗng chốc mở ra.
Người bước vào lại là Lương Ly.
Nghe tiếng bước chân Dương Lục biết Lương Ly đang đi đến, chàng liền cất tiếng hỏi:
-Có chuyện gì sao? Trời cũng đã muộn rồi sao muội tới đây?
Lương Ly tỏ vẻ uỷ khuất, nhỏ giọng đáp:
-Lục ca ca, muội không ngủ được.
Vẫn không có ý định ngẩng đầu lên nhìn, Dương Lục vừa lật trang giấy vừa nói:
-Lạ giường à?
Thấy Dương Lục vẫn lạnh lùng không mảy may quan tâm đ ến mình nhưng Lương Ly không chịu bỏ cuộc tiếp tục lên tiếng:
-Hình như là vậy.
Huynh có thể đến kể chuyện cho muội nghe như lúc bé không? Muội thật sự rất nhớ quãng thời gian ấu thơ ấy.
Nhớ mỗi tối huynh đều ở bên cạnh kể truyện và dỗ dành muội đi ngủ.
Bây giờ muội cũng muốn được như vậy.
Đến bây giờ, Dương Lục mới gập sổ sách lại ngẩng mặt lên nhìn:
-Muội đâu còn nhỏ nữa đâu.
Trẻ con mới cần nghe truyện trước khi ngủ.
Muội nghe làm gì? Với lại giờ ta cũng phải trở về phòng rồi, có lẽ giờ này Nhược Lam vẫn đang đợi ta về ngủ.
Từng câu từng chữ mà Dương Lục nói như ngàn nhát dao đâm vào trái tim Lương Ly.
Rõ ràng nàng ta mới là người biết và quen Dương Lục trước vậy mà chàng lại không hề đoái hoài gì tới lại đi để ý đến người vừa gặp không lâu.
Lương Ly không phục liền hỏi:
-Lục ca ca chàng thích Ái tỷ tỷ sao?
-Thích sao? Ta không thích nàng ấy.
Ở bên ngoài, Ái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ta-trung-sinh-la-de-yeu-ngai/1235470/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.