Edit: Xíu
Chu Lai Thuỷ nghe xong lời nói này, thoáng nghiêng đầu nhìn về phía Lí thị, đột nhiên cười nói, "Muốn làm thì làm, cấp cho lão đại cái phòng mới cũng được".
Lí thị trong lòng vui mừng, sau ngẫm lại, lại có chút chần chừ nói:" Được rồi, cứ như vậy đi, chúng ta tích góp từng chút bạc, chỉ sợ làm cái phòng mới vét hết tất cả bạc, trong người không có tiền nếu có việc gì cần gấp thì phải làm sao".
Chu Lai Thuỷ liên tục xua tay, lắc nhẹ đầu nói:"Tưởng chuyện gì lớn, nếu có chuyện thì các con sẽ giúp thôi, nay bông vải tăng giá lại có thanh quan Trịnh đại nhân, còn sầu cái gì, nếu hết sạch tiền thì chịu khó trồng nhiều bông vải chút, chờ sang năm thu hoạch không phải lại có bạc sao".
Chu Lai Thuỷ nói đến hai mắt toả sáng, lời này cũng nói đến giống tâm trạng của Lí thị, tức thời liền vỗ kháng nói: " Vậy định như thế đi, tìm một ngày ta nói với bọn lão nhị, lão tam, ta tin tưởng bọn nó cũng tán thành".
Hai lão nhân gia nhất thời vui vẻ bàn bạc trên kháng, vòng quanh chuyện phòng ở rồi đến chuyện bông vải, nói mãi tới khuya muộn mới đi ngủ.
Bên này Chương Vân trong phòng cũng không ngủ được, trong đầu hưng phấn không thôi, chỉ vì được bao hạt mắt phượng , nàng hiểu được là thức ăn gia súc, nàng từ nhỏ sinh ra ở nông thôn, các nhà đều dùng cái này để nuôi heo, hơn nữa thứ này sinh sôu nảy nở rất nhanh, có thể nói là rất có lợi cho kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-tieu-nong-nu/2038413/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.