Edit: Xíu
Chương Vân trở về nhà, bận rộn với công việc trong ngày, đợi đến chiều tối, lúc mọi người Chương gia trở về thì nàng đã nấu xong cơm, cả nhà cùng nhau ngồi quây quần bên bàn trong nhà chính ăm cơm chiều, Chương Vân liền đem chuyện hôm nay nói ra cho mọi người cùng nghe.
"Sao con không bàn bạc với cha nương một chút, một mình đi Thường gia, con liền đi như vậy cũng không tránh khỏi cảm giác xấu hổ".
Chu thị vừa nghe Chương Vân tự mình chạy đến Thường gia, không khỏi lo lắng vội vã nói, nghĩ rằng lỡ như nhà Thiết Mộc thấy con gái rồi không cho sắc mặt tốt thì rất là lúng túng, ngại ngùng.
"Nương, người xem lại con cũng không việc gì, Thường thím rất thoải mái, còn đồng ý giúp đỡ nữa".
Chương Vân thấy nương lo lắng như vậy, vội vàng an ủi.
Lúc này, Chương Trình cũng bắt đầu nói:"Vân nhi, trong lòng muội có ý định này, sao không nói chuyện trước với người nhà, ngược lại đi nói với người ngoài biết trước".
Trong lời nói của Chương Trình có chút không vui, hắn nghĩ lo cho gia đình mình trước, ngược lại nói cho Thường gia biết chuyện trước, trong lòng liền cảm thấy không thoải mái.
Chương Vân cũng không cố ý giấu diếm, chỉ là nghĩ chuyện giao phó xong rồi nói cho người nhà biết, miễn cho bọn họ khỏi lo lắng, thấy đại ca có chút không vui, vội cười lấy lòng:"Người khác sao có thể so với người trong nhà được chứ, lúc này muội cũng không còn cách nào khác, cầu nhà người ta giúp đỡ, dù sao cũng phải đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-tieu-nong-nu/37422/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.