Đằng Khương Phong: Nóng nực quá!
- Phỉ Lan: (nhìn ra cửa sổ) Chắc trời đang chuyển mưa nên không khí hơi ẩm nóng, mình đã lường trước tình huống như vậy! (một cây quạt được lấy ra từ trong túi)
- Đằng Khương Phong: Nước! (tay quơ loạn xạ)
- Phỉ Lan: Vâng thưa vương gia, nước đây!
Nhìn Phỉ Lan nặng nề đỡ đầu ngũ vương gia dậy để uống nước nhưng toàn bộ nước đều đổ ra cổ áo.
- Phỉ Lan: Nô tỳ làm việc thật trách để nô tỳ lấy áo để thay cho ngài!
Dù mới vào nhưng qua sự đào tạo vô cùng bài bản của tiểu Phấn thì Phỉ Lan thực hành vô cùng ngon lành cành đào, với cô bé này thông minh học rất nhanh chứ gặp tiểu Trúc là con bé quăng một góc rồi chạy đi chơi rồi.
- Phỉ Lan: Sau đồ của ngài tối thui thế, vương phi đã nói cuộc sống là phải màu sắc lên mỗi buổi sáng thức dậy là một ngày mới bắt đầu với nắng vàng, những đóa hoa khoe sắc dưới ánh bình mình, những chú chim ríu rít hót và những chú ong chăm chỉ đi hút mật! (tâm hồn bay bổng)
Tính ra thì Phỉ Lan đang vừa lầm bầm vừa thay quần áo cho Đằng Khương Phong, mặc kệ người đàn ông xấu số đang bị một nô tỳ cứ xoay qua rồi xoay lại để mặc vào, không biết ngũ vương gia đang ngủ có thấy ác mộng không.
Phỉ Lan: (quẹt mồ hôi) Hoàn thành! Tính ra là chăm vương gia ngủ không khó, lúc nãy nghe tỷ tỷ nói làm mình sợ!
Tiếng trống nhập triều vang lên từng hồi lớn, những quan viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/1437279/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.