Bây giờ là tình huống nào.
Lăng Tuyết Mạn u buồn!
Sắc mặt Mạc Kỳ Diễn thật bình tĩnh, một đôi con ngươi lạnh nhạt lại sắc bén nhìn phức tạp về phía quản gia Tư Khuynh, mang theo một chút tức giận.
Mạc Kỳ Lâm cùng Mạc Kỳ Sâm liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt nghi hoặc, lại nhìn Mạc Ly Hiên.
Tứ Vương phủ này hiện tại rốt cuộc là ai làm chủ, một vạn lượng bạc cũng không phải là nhỏ, quản gia có thể tùy ý chi tiêu sao.
Mạc Kỳ Dục chìm sắc mặt, một cỗ u ám giữa lông mày toát ra, hai tay ban đầu chắp ở hai bên thân thể giờ nắm chặt hết sức, tức giận trừng mắt quản gia, nói: "Bổn vương muốn ngươi chuẩn bị bạc sao?"
Một câu đã nói ra, nhìn về phía Mạc Kỳ Diễn, hơi khôi phục sắc mặt nói: "Nhị ca, cây quạt đệ đã cho Tứ tẩu, còn có thể keo kiệt thu hồi sao? Cho dù như thế nào cũng không thể để Nhị ca ra bạc a!"
"Tiểu Thất, vậy được, Nhị ca không miễn cưỡng. Hiên nhi tạ ơn Thất thúc con đi." Mạc Kỳ Diễn nhàn nhạt cười nói.
"Thất thúc, cám ơn thúc!" Mạc Ly Hiên nhu thuận nói.
Mạc Kỳ Dục gật đầu mới trừng Lăng Tuyết Mạn vẫn ngây ngốc, trong mắt rõ ràng hiện ra tức giận, "Tứ tẩu, ta có nói muốn lấy lại quạt lưu ly sao?"
"Sao?" Lăng Tuyết Mạn bị một câu chất vấn này làm cho sợ hãi, hoàn hồn xong, vội vỗ ngực một cái nói: "Vậy ngươi sớm nói đi, hại ta lo lắng vô ích!"
"Ngươi! Ngươi sẽ không thể nói lời nói cảm tạ sao? Giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-vuong-phi-muon-cuoi-them-nguoi-khac/1889812/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.