Trên công đường, mọi người đều bị Lăng Tuyết Mạn làm giật mình, bao gồm cả Liễu Thiếu Bạch cố làm lạnh lùng!
"Mẫu thân!"
Mạc Ly Hiên hô lên một tiếng, sốt ruột nhảy ra ngoài, hắn chỉ sợ sơ ý một chút, Liễu Thiếu Bạch sẽ thật ngộ thương Lăng Tuyết Mạn!
Mạc Ngự Minh không biết tình huống, cau mày trách mắng: "Tuyết mạn nha đầu, con làm cái gì? Con muốn chết hả?"
Bốn người Mạc Kỳ Diễn, Mạc Kỳ Minh, Mạc Kỳ Lâm, Mạc Kỳ Sâm đều siết chặt quả đấm, không dám lên tiếng, sợ càng thêm kích thích Liễu Thiếu Bạch.
Mạc kỳ dục ngưng mắt nhìn chuôi đao kia, nhìn mủi đao cách ngực Lăng Tuyết Mạn chỉ một tấc vuông, trong lòng mặc dù gấp, lúc này lại cũng trấn định, chậm rãi nói ra: "Tứ tẩu, Liễu Thiếu Bạch nếu là thật cắm chuôi đao này vào ngực tẩu, tội Liễu gia có thể nặng hơn!"
Lời này, hắn là đang ám chỉ cho Liễu Thiếu Bạch nghe, nếu Liễu Thiếu Bạch là hiếu tử, sợ Liễu gia bị liên lụy, sẽ cần phải tỉnh táo. Vậy mà, những lời này của hắn cũng nhắc nhở Liễu Thiếu Bạch, đang lúc không biết nên làm thế nào, trong mắt kinh ngạc nhanh chóng đổi lại một tia cười lạnh, nắm chuôi đao, nhìn Lăng Tuyết Mạn, chậm rãi nhếch môi, "Tứ Vương phi, dùng một mạng ngươi đổi hơn mười mạng người Liễu gia ta, không đáng giá! Cho nên, Tứ Vương phi tiếp tục sống tạm đi! Liễu Thiếu Bạch ta là một quân cờ thua, tự biết mình xui xẻo, Tứ Vương phi muốn làm gì thì làm cái đó đi!"
"A, ngươi không dám rồi hả? Ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-vuong-phi-muon-cuoi-them-nguoi-khac/1890142/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.